Cũng đã lâu ko dành lại thời gian buổi sáng để viết..
..Đạt còn phải đi học và chưa đi làm,ko tiếc công lao ko tiếc bạc
Anh cố ko đau để siết..sao thời gian trôi nhanh như thất lạc
Tìm được trong nhau để viết,dồn tất cả cảm xúc vào chất nhạc
Những buổi tối khi thành phố bắt đầu lên đèn và nhấp nháy
Con người cùng điếu thuốc,hòa vào trong ánh lửa kia sắp cháy
Khi gà trống vẫn còn ngái ngủ khi đó đồng hồ vừa lắp máy
Vẫn đi và sống..Rapper được em chứng nhận không cần phải cấp giấy
Âu lo..thà đừng nghĩ đến nó và học cách :
Nó đâu cho em lạc quan hay những niềm vui như đọc sách
Anh chỉ muốn được ở lại với tiếng nhạc rộn ràng
Anh chỉ muốn được bên em cho cuộc đời bạc trộn vàng
Đừng bỏ lại phía sau những bức hình ta họa
Và đừng bỏ lại nhau cho những hành trình xa lạ
Đặt tờ giấy lên đồng hồ xe,cầm bút bắt đầu ta viết
Trên đời này ko có buồn vui,con người làm sao biết
Lúc tâm tư gắn liền nhạc
Lúc lo sốt vắng tiền bạc
Cho ta lặng mất lần này thôi,để ngày trôi ko phiền Đạt
Đời có lúc nào vui sao nhìn mặt lại thấy căng với nhau
Tiền lời đâu có đc bao từ buôn bán,vật giá cứ tăng mới đau,từ xăng tới rau,thật băn khoăn
Tới sau..chỉ muốn tìm một góc để mà ngủ nốt giấc
Ngày mai sẽ thức và làm tất cả như thể là ngày mốt mất
Anh muốn gặp em..nhưng chờ qua trạng thái này là tốt nhất
Người ta buồn ,đi đến hàng chục hàng tá nơi
Ta làm thơ quậy phá chơi :
“Trên trời là lá rơi
Dưới nước và cá bơi
Nhấp nhám một chút bạc xỉu,mắt nhìn trời,ly trà đá vơi”
Và..
..anh không phải là thánh,thần để biết được người con gái
mình yêu đang gặp chuyện gì,quyết định điều gì và đang nghĩ gì
Những lúc trong suy nghĩ anh hoang mang chỉ vì..
..sợ mất em trong cuộc sống ko dễ dàng như tách trà sữa,tách trà chanh
Và..người đáng trách là anh
Nhớ buổi tối dắt chiếc xe cùng nhau,ko tiền xăng
Những buổi trưa ,ko tiền ăn
Em là hoàng hôn cho những thứ đó không phiền anh
Anh xin lỗi những điều đã qua và sẽ bao giờ lặp lại
Nhưng anh ko muốn..mình sẽ ko còn gặp lại
Đó là cách cho mình biết : một đàng,một sàng khôn
Đó là cách anh cho em biết,rằng : Em là hoàng hôn