Thiền - Thụy Vân
Trong đêm tịch liêu nghe hương trầm bay ngồi dưới phật đài
Nguyện cùng Như Lai thương yêu muôn loài
Một lòng … như cây …
Điệu ngồi hoa sen nghiêm trang vững chắc
Mềm mại êm êm sương tan nắng sớm thân này vô thường
Rồi ngày mai kia bỏ lại hư không bụi bặm bay trong chiều hôm
Thân vô thường thôi nhưng hơi thở vui từng chút nhẹ nhàng ra vào thảnh thơi
Đôi lúc quên mình mờ mịt sóng không xin nhớ quay về nhìn thân như thế
Xem thấy hơi thở nhè nhàng như sương hơi đó cho vào đều đều rõ ràng
Nhiều khi yên lắng trời đất như quên lặng nhìn hư vô con ước mơ gì
Đời như sương khói ngàn bóng mây trôi còn làn hơi êm lặng nghe xa vời
Trong đêm tịch liêu sương mơ màng bay ngồi dưới phật đài
Lòng này xin dâng lên trên chư phật một niềm tin yêu bao la vời vợi
Nhìn lại thân tâm như sương như khói
Đời là hư vô cơn mơ thấp thoáng hoa rụng bên thềm
Rồi ngày mai kia bỏ lại sau lưng bụi bặm bay trong chiều hôm
Xin cho tình thương lan đi nghìn phương tìm đến vạn hoài không còn ngăn chia
Hơi ấm xa vào một làn sóng trong quanh khắp cơ thể niềm an vui mới
Xem thấy hơi thở nhẹ nhàng như sương không vấn vương gì cuộc đời ngỡ ngàng
Nhiều khi yên lắng trời đất như quên lặng nhìn hư vô con ước mơ gì
Ngày sau thế giới tìm đến bên nhau lời thương bên nhau hạnh phúc vô bờ