Từng nụ hôn khép lại, sau đôi môi hững hờ,
Ngồi nơi đây mà lòng cách xa vời… vợi…
Dù anh không muốn tin, dù anh đang dối lòng,
Làm sao anh không biết rằng: em không còn yêu anh…
Tình là nước mắt khi em ngượng cười nói dối,
Tình là cay đắng những đêm đợi chờ gối chiếc,
Tình là nhung nhớ thắp lên hy vọng nhỏ nhoi,
Để anh biết con tim anh không thể nào quên em.
Hỡi người dấu yêu ơi…..
Một lời chia tay xin em một lời cứ nói,
Đừng làm tan nát thêm con tim này, em hỡi!
Để rồi mai đây nếu trong cuộc tình mới đắng cay, em biết không ai yêu em nhiều như anh đã yêu em…
Thì hãy quay trở về….
Và thời gian cứ trôi, ru con tim héo mòn,
Còn gì đâu mà anh vẫn nuôi đợi chờ
Một khi ta đã yêu, sao không yêu thật lòng?!
Làm gì đây khi anh biết rằng… Em không còn yêu anh…