Em giấu từng nỗi đau vào tận đáy tim
Em giấu từng giọt nước mắt sâu trong lòng
Và cố gắng, cố gắng mìm cười để che đi những tổn thương và sự cô đơn
Em giấu mình giữa căn phòng và bóng đêm
Để nhớ về hạnh phúc những khi bên anh
Để không ai hay biết đâu rằng
Đằng sau những sự kiêu hãnh kia là yếu đuối và những đợi chờ
Và những ngày nhớ anh
Vì sao em đã cố níu kéo chặt tay anh mà không thể giữ anh được
Để cho cơn mưa kéo đến và xóa hết tình yêu của những ngày xưa
Vì sao em đã cố nén chặt cơn đau mà tim em cứ đau thêm
Em còn gì ngoài nỗi đau trong tâm hồn.
Vì sao em đã cố níu kéo chặt tay anh mà không thể giữ anh được
Để cho cơn mưa kéo đến và xóa hết tình yêu của những ngày xưa
Vì sao em đã có nén chặt cơn đau mà tim em cứ đau thêm
Em còn gì ngoài nỗi đau trong tâm hồn
Vì sao em không thể khóc thật to lên
Rồi mai đây sẽ quên đi
Người nào cho em lý trí để biết hết tại sao
Bàn chân em cố bước về nhanh hơn mà không đi hết con đường
Con đường nào có thể cho em yên bình.
Gió bấc buốt giá hay là đôi vai đang run
Em nhớ anh hết tất cả những ngày ta đã có nhau trong đời
Chẳng thể giữ mãi được nụ cười trên đôi môi đã héo khô khi em đang ở một nơi chỉ mình em.
Có phải nếu khóc trong màn mưa sẽ nhớ lắm
Em sẽ vơi đi nỗi nhớ nhung về anh trong giấc mơ
Có phải nước mắt rơi thật nhiều rồi 1 ngày
Em sẽ quên anh như quên 1 tình yêu em đã luôn mong chờ.
Con đường nào có thể cho em yên bình.