Miền Tây, đất ấm tình người, ruộng đồng bao la, hương đất phù sa
Về lại đây để thương để nhớ, đất và người, miền Châu Thổ Cử Long Giang
Miền Tây, nắng sớm mưa chiều, đồng bằng mênh mông, sông nước dọc ngang
Người miền Tây một lòng son sắt, đất và người, người với đất thủy chung
Nhớ làm sao câu ca dao điệu lý ngọt ngào
Trong gian lao, như gọi lòng nhau
Nhớ làm sao chín nhánh sông, con nước lên rồng
Trải về biển cả mênh mông
Tiếng hò xưa, câu vọng cổ mang hồn quê lai lang
Với bóng dáng, những con người nghĩa khí, đất phương Nam