Thương nhau cau bổ làm dôi mảnh
Một lá trầu xanh thắm nợ duyên
Cứ mỗi chiều về tan buổi chợ
Em còn hoài vọng bóng người thương
Anh hứa với em khi tụi mình nên duyên nên nợ, thì một miếng trầu xanh cũng nên vợ nên.... chồng.
Cau thắm trầu xanh sẽ thêm đượm thềm nồng.
Mỗi sáng tinh sương gánh trầu ra chợ, trên con đê dài thoăn thoắt đôi chân.
Em không sợ nắng vàng làm héo úa trầu xanh mà chỉ sợ người yêu chờ đợi buồn phiền.
Mỗi mắt kiếm tìm giữa buổi chợ tan, lỡ chuyến hẹn hò tình duyên đôi lứa.
Nhưng rồi một hôm mưa buồn xóm chợ bên thúng trầu xanh em chờ đợi bạn chung tình.
Mưa gió cách ngăn duyên kiếp đôi mình.
Chợ vắng thưa người sao anh không đến. yêu nhau rồi thì ngại gì lầy lội bước chân.
Để em quay về bên nỗi nhớ thương, trầu không nặng gánh mà nặng thương nhớ.
Anh phụ em rồi anh không tới nữa. để phiên chợ buồn làm héo úa lá trầu xanh