Bao năm dài nơi đất khách tha phương Dầu dãi nắng mưa cơm bữa no bữa đặng Mẹ già em thơ nơi quê nhà trong ngóng từng đêm Thằng Lê bây giờ trắng đen hay gầy thương mẹ già tương nhớ về quê xa Thuở bé thơ ngây bên vòng tay của mẹ Lặng lội thân cò nuôi lớn đàng con Giờ nơi xứ người con khóc thầm từng đêm...... Đời phòng trọ ai biết không ai...... Bao ngày thất nghiệp ven đường làm chốn nương thân dập dìu xe qua người tới Đời đành cho ta lạc lối biết về đâu khi ngàn lối xa mờ ( Hò.....ớ....ơi,bao năm vất vả quê người cơm no chẳng đặng...... cơm no chẳng đặng.......nụ cười chẳng........tươi) |