Chuyện tình hợp tan như sóng xô dạt bờ, nào ai có ngờ cơn bão cuốn đi xa, ngày anh về qua bên sân nhà êm vắng, nói không nên lời, giọt buồn chiều mưa rơi. Rồi anh bước đi khuất nẻo nơi xa mờ, chiều em thẩn thờ tan những giấc mơ xa, lệ buồn hoen bờ mi, anh giờ không về nữa, bao kỷ niệm đầu nay chìm nơi bể dâu. Ngày xưa quen nhau anh luôn thường khẽ nói, sẽ yêu em nhiều dù tình có phong ba, giờ người đi xa cùng ai dệt mộng dài, riêng em ở nơi này thương nhớ cuộc tình phai. Thầm mong nơi xứ xa anh sẽ vui bên người, cùng xây ước dài hạnh phúc ở tương lai, giờ em ngồi đây nhớ thương chiều kỷ niệm, hắt hiu trong lòng giọt buồn chiều mưa giông. |