Thu qua nhanh đông mang cơn gió lạnh
Cùng sương rơi chìm vào bóng đêm
Từng ngày xưa đó,tìm về hơi ấm
Chỉ biết anh mãi rời xa
Xưa bên nhau anh trao tiếng yêu đầu
Nguyện sẽ mãi bên em xua bóng đêm
Ngày anh đến như tia nắng mai,
ánh dương về cùng bình minh.
Tình mình say đắm, ngọt ngào bao tiếng yêu.
Khi ánh sáng, hoàng hôn chợt tắt,
bóng đêm kia về người lại mang đến em bình minh
Bỗng dưng 1 làn hơi ấm chạm vào tay
và ngàn ánh sáng quanh đây.
Lời anh nói thì thầm bên tai, ánh sáng kia là
đom đóm yêu dịu kì.
Sẽ mong cho em tìm đươc hơi ấm,
những khi không anh chẳng còn đêm giá băng.
Anh mãi bên em mà thôi.
Nhưng đông qua khi xuân mang nắng về
thì anh đã vội vàng theo gió bay
còn lại bóng tối vây quanh chính em
nỗi đau này chỉ mình em
và rồi đom đóm
vội tàn khi nắng lên
tình yêu đó dường như đã chết trong anh hay vì tình anh đã trao về ai?
Những kỉ niệm ngày xưa ấy, người đành quên
Em vẫn chờ hơi ấm xưa.
rồi đêm trôi bình minh lại đến cuốn đi sương lạnh xóa tan u sầu
bóng tối kia ko còn chờ ánh sáng
2 trái tim không còn cùng nhịp như lúc xưa
đến hôm nay em nhận ra
Rồi thời gian qua mình em vẫn bước đi trên con đường mùa thu lá rơi vàng thêm
Những con đường ngày xưa ấy...của riêng em chỉ còn kí ức xa xưa
Chợt nhận ra tình yêu xưa ấy nay chỉ còn lại trong những đêm cô đơn
nỗi lo âu cho 1 cuộc sống mới...đến hôm nay em chợt nhận ra đã quên..
quên mất đã từng yêu