Chiều nay biển xưa vắng em rồi
Hàng cây lá phôi phai ngơ ngẩn vội vã rơi
Chiều xuống gió lang thang ru hồn vào quên lãng
Sóng bấp bênh ngại ngùng xô năm tháng
Dấu yêu xưa day dứt ngổn ngang.
Chiều nay biển xưa vắng em rồi
Vòng tay đã xa xôi nghiêng đời ngàn nẻo vui
Lời cuối thoáng trên môi vai gầy trong (ôm) nhung nhớ
Bóng em nơi chân trời thôi đã lỡ
Dấu yêu nào thôi ngất ngây mộng mơ
Biển bâng khuâng hát đôi lời, hát câu giã từ em xa mù khơi
Biển dâng nỗi nhớ miên man, từng nét môi hôn còn chứa chan
Biển ngu ngơ khóc hôm nay, khóc câu ân tình đã mãi xa bay
Đã xa rồi cuộc tình thoáng trên tay
Chiều đã mưa rơi, nơi biển hay nơi cuối trời. (Repeat this paragraph)
Đã xa rời nhau, nhưng còn đây dư âm một quãng đời
Em đi về đâu nghe chiều nay biển xưa tiếc nuối
Biển bâng khuâng hát đôi lời, hát câu giã từ em xa mù khơi
Biển dâng nỗi nhớ miên man, từng nét môi hôn còn chứa chan
Biển ngu ngơ khóc hôm nay, khóc cho ân tình đã mãi xa bay
Đã xa rồi cuộc tình thoáng trên tay
Chiều đã mưa rơi, nơi biển hay nơi cuối trời.