Lúa trên đồng nặng hạt, sây bông. Sen trên đầm nở hồng, đưa hương. Tháng năm sen ngát ngàn phương. Rì rào bông lúa tình thương nhớ Người. Nhớ (ơ) Người ngày nào thăm lúa, đồng quê nhớ mãi chiếc gầu Người đưa, Người về cây lúa được mưa. Ơn Người, Người là tình quê hương.
Hò ơ hò ơ hò Hạt gạo chia ba một nắng hai sương, Bác thương người cấy cày, giảm thuế cho dân tình Người gửi lại, bưng bát cơm thơm lòng ta nhớ mãi.
Bác là làn mưa xua ngày nắng hạn, bão giông chưa tan còn bao sương giá còn thương yêu ruộng đồng.
Bác là vầng trăng hương đồng cỏ nội, áo nâu đơn sơ Người chăm cây trái lòng mong lúa mùa vàng tình Người chứa (ơ) chan.