Yêu em dĩ vãng như mây ngàn yêu gió mát
Ngày em bước đến như mùa xuân
Hiện trong dĩ vãng những men nồng cơn khát tình
Mà tôi đã say bao lần
Tôi chờ em đã biết bao mùa qua
Khi thời gian đã xoá ân tình xa.
Em trong dĩ vãng như mây ngàn trong gió mát
Mà tôi đắm đuối như thần tiên
Em như đã mất trong một chiều tôi bắt gặp
Tình em hiến trao cho người.
Tôi về mang tiếc nuối không hề nguôi
Mơ về em dĩ vãng khi chiều rơi
Một lần em ra đi không tiếc nhớ
Một trời mây thu sang vương lá úa.