<!-- /* Style Definitions */ p.MsoNormal, li.MsoNormal, div.MsoNormal {mso-style-parent:""; margin:0in; margin-bottom:.0001pt; mso-pagination:widow-orphan; font-size:12.0pt; font-family:"Times New Roman"; mso-fareast-font-family:"Times New Roman";} @page Section1 {size:8.5in 11.0in; margin:1.0in 1.25in 1.0in 1.25in; mso-header-margin:.5in; mso-footer-margin:.5in; mso-paper-source:0;} div.Section1 {page:Section1;} -->
Nhiều đêm nằm mơ về anh giật mình mới biết mất anh
Kỷ niệm ngày nào giờ đây nằm trong câu hát nhớ mong
Càng mơ về anh càng khóc
Càng xa rời anh càng nhớ
Có lẽ anh ơi khi xưa chẳng nên gặp nhau.
Nhiều đêm nằm mơ về anh giật mình mới biết mất anh
Kỷ niệm ngày nào giờ đây nằm trong câu hát nhớ mong
Càng ca lời ca ngày đó
Lòng em càng thêm quạnh vắng
Nước mắt em đây kô mang bóng anh trở về.
Người yêu ơi biết ngày qua ngóng trông anh mỏi mòn
Một hai ba bốn ngày rồi cuối thu đông đã về
Chờ chi đến lúc người về tháng năm kia chẳng còn
Còn lại bao tàn phai.
Nhờ mây nhắn với trời cao bóng anh nơi chốn nào
Một hai ba bốn ngày rồi cuối thu đông đã về
Một câu chẳng nói người đi tiếc chi câu giã từ
Để em thôi ngóng trông.