Lại một đêm nữa trôi qua và anh lại thấy những vô vọng lại càng gần, càng gần mình hơn.
Khi em xa anh, đối với anh tất cả chỉ còn là ước vọng.
Anh vẫn luôn tự hỏi rằng giữa chúng ta đã có những lỗi lầm gì mà khiến em phải bỏ anh ra đi.
Giấc mơ nào đã vội tan thành như khói mây.
Cuộc tình đó có những nuối tiếc cũng vậy thôi.
Giờ em đã không còn yêu em bước đi theo người vì sao em lại lãng quên.
Đễ bây giờ một mình ta ngồi ôm đắng cay.
Từng chiều vắng nước mắt ta rơi nghe lòng đau. Mình ta lặng câm bước trên con đường.
Mưa, mưa rơi nhạt nhòa
Nhớ làm gì giờ người cũng đã vội vàng quay lưng bước đi, còn ta trách than để được chi.
Có bao giờ tự hỏi lòng vì sao ta cách xa và vì sao em lại vội ra đi?
Một ngày kia đôi ta xa nhau người ơi, lòng anh nơi đây thầm mong.
Mong cho em bình yên khi trái tim em không quay về.
Giờ còn lại đây một cuộc tình đã xa.
Khi người ra đi còn ta trong niềm đau
Ngày nào ta bên nhau bao nhiêu buồn vui, cùng nhau tay trong vòng tay, đi trên con đường xưa bao giấc mơ dịu dàng.
Để giờ còn anh trong nỗi nhớ mong manh.Ân tình xưa sao vội tan nhanh khi em không còn.