Em cho anh hỏi 1 câu ,mình đã quen nhau bao lâu
Tình cảm có phải đậm sâu để giờ đây em bước đi về đâu
Cho anh xin 1 nổi đau ,giờ anh biết phải làm sao
Cứ rap cứ rap thế thôi không còn biết không gian tăm tối
Cứ khóc cứ khóc thế thôi không còn biết mình đang đơn côi
Làm sao đây ,em bước đi thật rồi .
Chuyện tình ta ngày hôm qua đó ,giờ thì đã thoáng như cơn gió
Em đã bước đi thật xa,bước mau qua cuộc đời anh thật là nhanh
Khi mới đầu nói lời yêu nhau anh đâu có tin rằng phải có lúc nói câu đớn đau
Ngày đó lời chia tay đối với anh như nước mắt
Ngồi nơi đây,khi không gian đang hiu hắt ,khi ánh đèn đường khua đã tắt
Anh cứ ngồi nhìn lên bầu ánh sao trời cao,đang lấp lánh đang lung linh
Hay tại những giọt nước mắt đang đọng trên khóe mắt anh
Anh mong chờ 1 giấc mơ ,khi người đã quay lưng ơ thờ
Dựa vào vai anh và nói ,em vẫn cần có chính anh
Nhưng anh biết tình cảm đấy ,thật sự không dành cho anh
Bao nước mắt bao đớn đau,rồi cũng sẽ trôi về đâu
Cho con tim ta thêm quặn đau ,cho lòng ta thêm u sầu ,để rồi có được gì đâu
Anh vẫn rap,anh vẫn hát anh vẫn viết tiếp những bài tình ca dành riêng cho em
Em hãy nhìn mà xem,con tim này đây vì yêu em nước mắt tràn đầy
Cũng vì tình yêu ấy,mà giờ anh trắng tay
Không học hành không còn ai bên cạnh,đêm lại buồn,bóng đêm trùm vây quanh
Bên cây dương cầm đã cũ,thoảng trong tiếng đàn phù du
Có bài hát nào đã mang tên em vậy mà sao,em nỡ vội quên ,hãy trả lời đi anh
Hãy nói cho anh 1 câu,em xa anh là bởi vì đâu ,quay lưng đi tình xưa phai màu
Tháng năm dài mất nhau,nhưng trong tim anh,em vẫn là mãi mãi
Sẽ luôn luôn tồn tại hình bóng sẽ mãi không bao giờ phai
Dẫu biết rằng ngày mai,con đường kia sẽ phải chia hai
Anh sẽ mãi mãi chúc em hạnh phúc,bên người mà mình yêu thương.