"Ai có hỏi vì đâu ta cách xa nhau rồi
Biết làm sao em nói đây?
Không trách là tại anh mang ước mơ xa vời
Nên tình mình nay dở dang.
Bao tháng ngày bên nhau
Em ngỡ tình muôn đời có ai ngờ bẽ bàng
Bao giấc mộng chung lối
Giờ đây thành mây khói theo gió nhẹ bay xa.
Em đã nhủ lòng em thôi chớ nên u sầu
Hãy tìm vui trên phím tơ
Nhưng nỗi buồn từ đâu xa cứ theo nhau về
Khơi dậy niềm đau từng đêm.
Phiên khúc tình yêu xưa
Chan chứa mộng yêu đầu bỗng nay thành não nề
Căn gác buồn hiu hắt
Đàn xưa lạnh cung phím buông tiếng buồn trong đêm.
Chuyện tình ta ngày qua
Giờ đây có khi nào anh nghe buồn không?
Kỷ niệm xưa có bao giờ khơi dậy trong lòng
Những ngày tình nồng say.
Nơi phương đó bây giờ
Những đêm gió mưa về mờ giăng trời mây
Buồn không anh hỡi
Và lạnh không anh hỡi
Tình xa xưa đó anh có giây phút nào chạnh lòng?
Xa quá rồi người ơi!
Ta đã hai phương trời nhắc làm chi thêm xót xa
Thôi hết rồi người ơi!
Bao đón đưa trông chờ bây giờ lẻ loi mình em
Xin giữ hoài trong tim
Hơi thắm nụ hôn đầu với bao lời ước hẹn
Mai dẫu đời ngăn cách, thời gian dù bôi xoá
Em vẫn hoài yêu anh."