Nước mắt đã khiến vết thương hằn sâu nơi đáy tim
Trong đêm bơ vơ nghe mưa anh ngỡ như em đang về
Phút chốc lý trí trách ta rằng con tim đã sai
Vì là giờ này là mình đã chẳng thể còn nhau nữa rồi.
Mưa rơi mưa rơi mưa mãi
Bóng tối cứ quắt quay lòng anh
Dù đã cố quên vẫn nghe buồn tênh.
[ĐK:]
Rì rào, rì rào, ôi cơn gió
Thấm buốt nỗi nhớ sâu lòng ta
Tình đã vút bay mãi không trở về.
Tại làm sao ngồi buồn đau mà phải xoá đi
Nụ cười ấy để từ đây đừng nuối tiếc
Những ngày tháng thật hạh phúc vì tình đã mãi xa ta rồi.
Nhưng dù đã biết và đã cố cũng thế thôi
Vì đã yêu là mình cho người tất cả
Vì giờ đây mình làm sao để quên hết, quên hết nỗi buồn.