Trời sài gòn sáng nắng chiều chợt mưa,
con đường xưa đưa bước chân ta về,
căn phố nhờ êm đềm bên hàng lá,
giấc trưa nồng kẻo kẹc tiếng võng đưa
Gió thì thầm lời yêu đương
Mây ngủ quên nơi cuối trời,
còn nơi đó em giờ chắc nhẹ nhàng
và bình yên phai sắc màu cuộc đời
Bao nhiêu kỷ niệm ôm ấp trong lòng
ta mang theo suốt đời trời sài gòn yêu dấu
Nắng về phố xưa,
gió nhẹ tiễn đưa,
mưa để lòng anh thêm say đắm sài gòn
Mưa mưa sài gòn,
có tiếng ghita buôn lơi rã rời,
ngóng trông mưa tuôn lạnh lùng,
đèn vàng hiu hắc lặng lẽ mình tôi nhớ mong
Mưa mưa sài gòn,
giá rét đong đưa thân gầy trên phố
dưới trời mưa rồi chút tình xưa rất xưa cũng theo mưa về trời.