Ba mươi năm rồi - Ngày ấy ai quên. Sao cứ nao nao mỗi lần hạ đến. Tháng tư ơi! Vẫn màu đỏ dấy. Cho ta về đứng khóc giữa quê hương. Ba mươi năm rồi - Ngày ấy ai quên. Khát vọng ngàn năm một ngày òa vỡ. Đất dưới chân cũng chồm lên bụi đỏ. Trời trên đầu cũng cuồn cuộn gió bay. Tháng tư về lung linh ánh sao. Nhớ đêm hành quân mưa dầm giá buốt. Đồi núi gập gền dìu chân nhau bước. Ngọn đèn dầu cũng thắp sáng niềm vui. Tháng tư về đi giữa cờ hoa. Nhớ lắm bàn chân bước mòn sỏi đá. Nhớ lắm phong thư thắm nhòe màu máu. Bao chàng trai nằm xuống tuổi thanh xuân. Ba mươi năm rồi biết mấy chờ mong. Năm tháng cũ cứ gợi lòng thao thức. Đi trong chan hòa - niềm vui hạnh phúc. Tim cồn cào một nỗi nhớ không nguôi.