Cha người luôn dạy con biết yêu thương khi còn thơ bé
Nhưng từ nay còn đâu nữa những tháng ngày cùng mộng mơ
Sao giờ đây mọi ánh mắt như xa lánh không tình thương
Dù rằng cho đã biết muộn màng để rồi đắng cay
Mưa hạt mưa buồn răng mắt reo sót xa tuổi thơ
Trách ai mặc cho cuộc vui thú quên đi gia đình hạnh phúc
Nay chịu những cái chết rồi lặng lẽ cô đơn nước mắt vơi đầy
Nhìn về phương trời cao thầm mong cho lâm lỗi mãi xa
Để một ngày mai bình yên trong giấc mơ của em
Để một tương lai trẻ thơ không có mây mờ che
Để một thế giới màu xanh xin người hãy quay trở về
Từng đàn em bé đùa vui cùng tia nắng sớm bình minh
Ngập tràn tiếng hát lời ca
Một thế giới bao mộng mơ
Đừng để tuổi thơ của em chìm trong nỗi đau triền miên
Nụ cười trên đôi môi còn mãi với những yêu thương