Chưa gặp em, tôi vẫn nghĩ rằng
Có nàng thiếu nữ đẹp như trăng
Mắt xanh lã bóng dừa hoang dại
Thăm thẳm nhìn tôi, không nói năng.
Bài thơ hạnh ngộ đã trao tay
Ôi mộng nào hơn giấc mộng này?
Mùi phấn em thơm mùa hạ cũ
Nửa như hoài vọng, nửa như say.
Em đến như mây, chẳng đợi kỳ
Hương ngàn gió núi động hàng mi
Tâm tư khép mở đôi tà áo
Hò hẹn lâu rồi em nói đi!
Em muốn đôi ta mộng chốn nào?
Ước nguyền đã có gác trăng sao
Truyện tâm tình dưới hoa thiên lý
Còn lối bâng khuâng ngõ trúc đào.
Em chẳng tìm đâu cũng sẵn thơ
Nắng trong hoa, với gió bên hồ
Dành riêng em đấy. Khi tình tự
Ta sẽ đi về những cảnh xưa.
Rồi buổi ưu sầu em với tôi
Nhìn nhau cũng đủ lãng quên đời
Vai kề một mái thơ phong nguyệt
Hạnh phúc xa xa mỉm miệng cười.
[Khi Mình Xa Nhau]
Nếu có anh chiều nay ta sẽ lên đồi sim
Anh hái hoa tím giắt lên đôi bờ tóc mềm
Nếu có anh nhìn môi em đẹp thêm
Màu hoa trên má xinh thêm
Gió thẹn thùng lay áo em.
Nếu có anh dìu em trên lối qua trường xưa
Mưa nắng thơ ấu hai ta chung một bóng dừa
Nếu có anh ngồi bên em làm thơ
Mình như đôi én say sưa
Lướt vào mùa xuân ngóng chờ.
Buồn thì mơ ước
Nhưng em biết anh còn đi
Vui trên bước đường thiên lý
Nhiều thư viết về
Hẹn khi non nước thanh bình
Mình sống với bao ngày xanh.
Có những đêm trường em luôn nhắc tên người yêu
Tha thiết như tiếng chim non gọi đàn cuối chiều
Anh ơi khi nào qua cơn lửa khói
Tình lên hương ngát đôi môi
Chúng mình cùng chung tiếng cười.