Có một mùa hoa Trang trắng
Nở đau ngày em xa anh
Bão tình xô nghiêng trời đất
Sau bao gìn giữ an bình.
Nơi đây có mùa thơm thảo
Dòng sông chao sóng vỗ đồng
Tiếng mưa ru mê khúc nhạc
Chuông chùa vọng giấc không không.
[ĐK:]
Năm nay mùa hoa Trang nở
Người đi hoa vẫn trắng buồn
Gọi tên cả trời thương nhớ
Ngỡ ngàng muốn đặt môi hôn.
Mãi còn mùa hoa Trang trắng
Trắng yêu cả lúc héo lòng
Dịu êm suốt miền ảo vọng
Mặc đời mưa nắng bão giông.