Hồ gươm xanh như màu mắt em xanh.
Dẫu năm tháng hàng nối chân đền Ngọc.
Gốc lộc vừng nghiêng soi bóng tha, mùa thu xanh vàng cúc ngóng em về.
Gió sông hồng bịn rịn bước người đi, hương ổi chín quyện vào hương tóc.
Để bây giờ vẫn còn ngây ngất, vẳng đâu đây hà nội phố thì thầm.
Đường thành cửa đông vọng tiếng còi tàu, người biền biệt không về ru nỗi nhớ,
Hà nội chuyễn mùa những ngày trở gió mưa lòng tôi ướt lạnh nỗi niềm riêng.
Phố nhỏ ngày nào nâng bước em đi, theo làn hương nồng nàn hoa sữa,
Vẫn chạn lòng trong bầy chim rời tổ, ngói xô nghiêng phố cổ đón em về...