Em đi giữa lòng quê hương
Một hồn đau thương mang về cuối trời
Môi em nhạt nhoà hương phấn
Mưa gió của trời làm buốt tim em.
Em đi đến từ nơi đâu
Mà bờ môi khô vương trong mắt sầu
Ra đi tình đầu đã mất
Em bước quay về mất cả tình sau.
Quên hết đi em quên đi những tuổi hờn
Đời sẽ bình yên cây xanh sẽ xanh lá
Em hãy yên vui với trái tim bình dị
Sẽ có tiếng cười khi khóc đã lâu.
Trao em một nụ hoa mai
Là cả mùa xuân vui bay vào giữa đời
Trao em một làn hơi ấm
Như nắng trong vườn vừa lên nhẹ hồn anh.