Có lắm lúc em ngồi giữa phố vắng
Đếm nước mắt trôi dài với dĩ vãng
Bỗng thấy nhớ thương ngày tháng yếu đuối
Vang đâu đây những tiếng ai vọng về
Đã có lúc thiên đường đã mở lối
Và đã có lúc ta hạnh phúc biết mấy
Đã có lúc em về giữa dĩ vãng
Nhưng than ôi những giấc mơ hoang đường
Nghe đâu đây từng tiếng bước chân
Nghe đâu đây giọng nói thân quen
Đã khắc trong tim đã khắc trong tim lời nói với những dối trá
Ta si mê dành hết yêu thương
Ta si mê dành hết con tim đã trót trao ai
Giờ khóc với những tiếc nuối