Em có khi là chim trong sương nồng hót khẽ
Em có khi là hoa thơm hết vườn ta nghe
Em hình như có lần làm cây in nắng xuống thềm
Hay là em sóng sánh tóc mây đưa tình lên.
Em có khi là tiên bay xuống đời quấn quýt
Em có khi là đêm ru giấc nồng rất sâu
Em hình như có là mùa thu êm ái mướt nồng
Hay là em vẫn sẽ hát ru ta mùa đông.
Em có khi là sông, sông in đầy bóng nhớ
Em có khi là trăng rơi xuống vàng trang thơ
Em là em đấy mà, nhiều khi ta thấy rất gần
Em từ trong kiếp trước đã thênh thang về bên.
[ĐK:]
Em là hoa kết nụ bốn mùa
Em là em vẫn óng như tơ
Em tình xanh xuống toả bóng hiền
Em là tim ta đấy rung êm.
Em là viên đá nở trái lành
Em là em sao vẫn như tranh
Em là thương bất tận kiếp này
Thương ngàn năm sau nữa hương bay.