Ta sinh ra trần gian
Làm thân hát rong nghêu ngao tháng ngày
Cho nhân gian niềm vui
Dù trong trái tim ta đơn lạnh quá.
Khi ta vui thật vui
Như muốn ta ca lên u sầu
Con tim ta buồn vui, đời như cố quên.
[ĐK:]
Hát hát hát cho người, và nói nói nói cho người
Và ai thấu cho tim mình!
Hát hát hát cho đời, và nói nói nói cho đời
Còn ta mãi như câm lặng!
Này con tim nghệ sĩ ơi!
Trò chuyện với ai?
Cả nhân gian có mấy ai hiểu được ta!