Chuyện đời nào đâu ai biết trước sẽ mang khổ đau
Mỗi người một nơi từ đây cách ngăn phương trời.
Thật tình lòng anh không muốn
Bởi anh đã quá yêu người
Sớt chia hạnh phúc cho người ta.
Còn lại riêng em ôm niềm đau
Phải bước đến nơi chân trời xa
Nhìn làn mây lơ lửng trôi qua thật nhanh.
Bởi cơn mưa kia thật vô tình
Kéo đến nơi này
Buốt giá con tim mỏng manh.
[ĐK:]
Phải nhân đôi ra con đường đi
Em bước đến nơi chân trời kia
Người bên em, em chẳng yêu thương từ lâu
Phải đành lòng như thế
Để em nhẹ nhàng
Cùng nhau nhân đôi lên tình yêu.
Đường đời không cho ta chung đường đi
Em đã có ai bên cạnh em
Là do anh, anh đã sắp xếp từ lâu (Anh đã an bài)
Phải làm gì được đây
Giữ em bên mình
Mà không mang hạnh phúc cho đời em.