"Ơ, nước dòng sông có lúc trong lúc đục
Nhạn có bầy có bạn có đôi
Chứ bây giờ cánh nhạn mồ côi
Lẻ đôi thương nhớ, chứ nhạn buồn ai ơi.
Buồn sao con nước chia đôi dòng
Chiều nào hai đứa thiết tha mặn nồng có đôi
Hỏi làm sao quên dòng sông bên lở bên bồi
Chiều nào hai đứa anh ngóng nhìn bên lở em trông.
Mù u, con bướm kia xa cành
Lời ru chan chứa tiễn đưa người đừng nhớ mong
Đành lòng sao ai để tôi trông đứng trông ngồi
Em đã theo chồng về nơi ấy xa xăm.
Chia hai đôi bờ tình ta xa cách người ơi
Chia hai đôi bờ anh buồn bên đó ngẩn ngơ
Nặng lòng mà chi đừng thương tiếc nữa hỡi người
Hỏi làm sao quên bến xưa lỡ nhịp hẹn hò.
Mất nhau trong đời mình anh thương nhớ mà thôi
Mai xa nhau rồi từ đây mỗi đứa mỗi nơi
Biết làm sao đây nhìn em lần cuối trong đời
Mai xa nhau rồi duyên đầu trả lại người thôi.
Chiều nay anh đứng bên kia nhìn
Nhìn em cất bước sang ngang một chiều tiễn đưa
Gạt lệ chia ly tình xưa đã lỡ duyên rồi
Em đã theo chồng anh đừng thương sâu mà chi."