Từ độ đôi ngã bước xa
Không còn không còn thấy nữa
Trả nũng nịu xưa có em ru giấc ngà
Trả nhau nỗi buồn kỷ niệm xưa xoá mờ thời gian.
Trả nhau lối dọc đường ngang
Khi mình biết mình chán chường
Trả giận trả thương hắt hiu con ngõ buồn
Mà xưa tiếc ngẩn ngơ khi mất một lần hôn.
Phố cũ không em ai mặc áo lụa cho anh mượt mà
Trả lại biển sông tình con cá cạn
Nếu có ăn năn lòng cũng đã sạn.
Trả vui xin trả ngày vui
Môi nào mắt nào rối người
Trả kỷ niệm xưa nếu ta không giữ được
Mà chân mỗi đời hai lối bước ngày một xa.