Nhờ cơn mưa, để xoá tan bao giọt lệ rơi
Nhờ cơn mưa, để cố quên đi một bóng hình
Ngày hôm qua trong vòng tay lời thề hứa mãi không đổi thay
Mà sao nay anh bước đi tan như làn mây.
Còn riêng em nơi chốn đây cô đơn lẻ loi
Giờ phương xa anh phải chăng yên vui với người
Niềm đau kia em lặng câm
Lòng thầm ước nếu không nợ duyên
Thì ngày xưa nhìn thấy nhau đừng tìm đến nhau.
[ĐK:]
Nước mắt trong mưa nhẹ rơi mỗi đêm
Em nhìn mưa lòng càng nhớ thêm
Những kỷ niệm ngày nào ấm áp bỗng tan như bong bóng mưa.
Nước mắt rơi hoà tan với mưa
Ở nơi xa người đâu hay biết
Cố quên hình bóng của ai sao nhớ hoài!