Đổ xuống chân mình một rừng gai góc
Phác hoạ chân dung năm tháng kiêu hùng
Vẽ vào dáng chiều dáng viên hồng ngọc
Tháp lung hồn người thăng hoa mênh mông
Cõi xưa trôi về hoà sông vào biển
Gập ghềnh nghìn năm vọng gót lữ hành
Hoa sương rồi mời chào không thành tiếng
Nhượng hồn ngươi sao động nhịp vòng quanh
Paranung tưng bừng xoè cánh áo hứng lá me rơi như thể vô tình
Saranai dặt dìu xoé cánh áo như vô tình vướng cả mắt thần ninh
Rangthanang mơ hồn hồn xa xưa vũ nữ kiêu xa giữa màu mây trời
Rung không gian rộn ràng nhịp chân múa
Bâng khuâng chiều vang vọng mãi ngàn năm.