Những bước ấy em đi qua phương nào
Có quyến luyến mang theo trong tim chút tình
Anh không sao can ngăn từng ngài dài trông mong em.
Tựa những nỗi nhớ đưa anh đi xa hơn cuộc đời
Những nỗi nhớ như chơi vơi như trong biển khơi
Anh đơn côi đi trong nhân gian từng ngày dài lẻ loi.
Bao mây đen trên kia như đang chập chờ để xoá đi chút linh hồn
Ôi mong manh con tim chứa chan nhịp đập đang mong chờ.
[ĐK:]
Tình ơi có lẽ nỗi nhớ đã chết tim anh làm nên vách cắt
Tình ơi có lẽ nỗi nhớ đã khiến cho thiên đường kia trắng xoá
Tình ơi có lẽ nỗi nhớ đã khiến cho sa mạc kia khô cháy đi
Tình ơi có lẽ nỗi nhớ con tim hoá đá lặng câm một đời.