Khó là thế bao nhiêu năm qua tôi đi trên con đường này.
Tôi vừa mệt nhoài và từ ngày ấy tôi thêm bao nhiêu điều hay.
Nhiều người thì vội vàng đua chen lấy hết, tâm tư hoang mang.
Và người thì nhẹ nhàng trao nhau yêu thương đã quá dịu dàng…
Khó là thế bao lâu tôi đi loanh quoanh nay tôi lại về.
Tôi lại tràn trề và từ ngày ấy trong tôi như yêu đời thêm.
Rồi làm lại từ đầu khi tôi đã biết lo toan mai sau.
Từng ngày lại nguyện cầu tin yêu cho nhau có lắm nhiệm màu…
ĐK:
Không còn lo âu, khi niềm vui trong tôi đã bắt đầu, bao hoài mong giờ xanh màu...
Còn đây lời yêu dường như mới hôm nào.
Quay về đi thôi. Bao buồn đau hôm nao đã hết rồi.
Không còn mơ điều xa vời.
Còn đây niềm tin về nơi cuối chân trời không còn xa xôi…