Đường hai ngã nay chúng ta sẽ thành người lạ
Dù có đúng hay có sai cũng chẳng [chẳng thể] thay đổi
Chỉ cần che đi đôi mắt ấy sẽ chẳng ai thấy đâu
Từng giọt nước mắt thay nỗi đau
Đang dâng trên đôi mắt nhau
Sợ yếu mềm trước mặt nhau [ mặt anh ].
Thương yêu mấy cũng lặng im rồi cũng nhạt nhòa
Nhung nhớ mấy cứ cách xa rồi cũng sẽ quên
Chỉ cần quay lưng đi không nói sẽ chẳng ai thấy đâu
Vì giờ đây dẫu có nói ra chỉ khiến ta thêm tổn thương
Cứ bước đi chẳng nhìn lại
[Đk]:
Cuộc đời này đâu mấy ai để chia tay
Mà vì hạnh phúc đã lỡ rồi phải quên thôi
Có thở dài có buông tay có khóc như trẻ dại
Thì vẫn phải bước tiếp trên con đường đã chia làm hai.
Vì thế giới này chẳng ai là của riêng ai
Nên giờ này ta có trách nhau cũng chẳng được gì
Trái đất vẫn cứ quay không vì một ai mà dừng lại.....