Dĩ vãng ấy sao còn nhớ tới
Giữa bóng tối anh kiệt sức rồi
Cũng đã biết yêu là sót xa
Nhưng không nghĩ mai này chúng ta...
Sẽ nói tiếp dẫu lòng anh biết
Những buốt giá sẽ là quá đau
Khi cơn mê dần trôi đến nơi đầy vơi
Mãi chấm hết những ngày đã qua.
[ĐK:]
Đã có lúc anh từng quá yêu một người
Chỉ có biết yêu là thế thôi
Nếu em nhớ em từng đã mang nụ cười
Mãi thấy hết nỗi buồn của tôi.
Tiếng chuông gió không làm anh nhớ
Chỉ có thấy anh thật vẩn vơ
Ngồi và nhớ về nỗi vô vọng
Rồi cười lên chính anh ngày xưa.