Anh đã đưa em về với biển
Bây giờ biển mùa xuân ấm áp
Anh đã đưa em về với cỏ cây
Bây giờ cỏ non xanh thơ ngây.
Anh đã đưa em về với rừng
Bây giờ lặng trong con suối hát
Anh đã đưa em về với đồng xanh
Bây giờ đồng xanh thơm hương lúa mới.
[ĐK:]
Lẽ nào em đi chẳng lời nhắn hẹn
Không em biển mùa đông lạnh cỏ cây khô cháy
Lẽ nào em đi để dòng suối cạn
Chơ vơ đồng màu cuống rạ mờ sớm sương buông.
* Anh biết em đi không thể trở lại
Nhưng trái tim anh không thể mãi mùa đông
Cây héo khô kia sẽ lại đâm chồi non
Hương cốm thanh tân sẽ lại thơm mùa mới.