Không còn ai đi chung một đời
Không còn ai chia sớt nồng say
Không còn ai chia lời thở than
Đêm tôi về độc bước đơn côi.
Không còn ai tôi đi một mình
Cùng với bóng qua cánh đồng đời
Chỉ một màu rêu phong cỏ úa
Viên đá buồn ngồi hát chông chênh.
[ĐK:]
Người xa khuất như mây mịt mù
Còn lại tôi xanh rêu đời mình
Mai tôi về mưa thu che lối
Băng qua trời, tôi còn bóng tôi.
Không còn ai, không còn ai, không còn ai
Không còn ai, không còn ai, không còn ai
Tôi khóc một mình, một mình.