Đường phố vắng tanh có riêng mình anh, vẫn nghe lòng cô quạnh với nỗi buồn miên man
Tình cũng vừa qua, người cũng vừa xa bước đi lòng não nề, lối xưa còn câu thề khi em quên đi tình ta.
Người hỡi nỗi nhớ em nhói đau tháng ngày, cứ khiến con tim anh héo mòn
Anh không sao quên đi tình yêu xưa
Còn đó bao đam mê môi hôn ấm nồng, bao yêu thương trao nhau phút đầu, nhưng tim yêu em nay phai nhạt để vết thương mãi trong tim anh.
Bao mùa thu qua bao mùa lá rơi, vẫn đi về cuối trời ôm trong tim tình em
Còn chút tình xưa, còn đó lời yêu tiếc thương giờ cũng đành bay di theo làn gió mãi vô tình.
Người hỡi trái đắng đã khiến anh rã rời, khoé mắt cay không nói nên lời bao môi hôn đang dần trôi xa
Còn đó những dấu yêu anh vẫn đong đầy, cứ nhớ thương tình em nồng nàn, cứ ngỡ như một giấc chiêm bao.
Đường phố vắng tanh, có riêng mình anh, vẫn nghe lòng cô quạnh với nỗi buồn miên man
Tình cũng vừa qua, người cũng vừa xa bước đi lòng não nề lối xưa còn câu thề khi em quên đi tình ta.
Người hỡi nỗi nhớ em nhói đau tháng ngày, cứ khiến con tim anh héo mòn
Anh không sao quên đi tình yêu xưa
Còn đó bao đam mê môi hôn ấm nồng, bao yêu thương trao nhau phút đầu, nhưng tim yêu em nay phai nhạt.
Người hỡi trái đắng đã khiến anh rã rời, khoé mắt cay không nói nên lời
Bao môi hôn đang dần trôi xa
Còn đó những dấu yêu anh vẫn đong đầy, cứ nhớ thương tình em nồng nàn, cứ ngỡ như một giấc chiêm bao nhưng giấc mơ anh mơ về em.