1. Đêm là cõi sầu nụ tình tan khi tim vẫn xanh màu
Từ dạo em lạc mất người hiu hắt môi cười
Âm thầm nhớ người
Dù đôi khi ngỡ như thế gian chìm trong băng giá
Chỉ còn đây niềm nhớ chất ngất giữa lúc đông về
Vì mùa xuân lạc lối cho riêng em những tái tê.
[ĐK:]
Bóng đêm chi li vẫn hằn sâu vết tình đau nhói
Phút cuối anh đi cố vùi chôn những điều chưa nói
Trái tim thuỷ chung sầu muôn lối
Lắng nghe lá thu vàng giăng lối.
Giấu mãi trong lòng những hoài nghi sóng đời xô vỡ
Giấu những yêu đương vẫn hoài xanh thắm màu nhung nhớ
Phố xưa vắng anh tình thôi lỡ
Hỡi anh biết bao điều sầu kiếp em xót xa riêng mình.
2. Âm thầm nhớ người
Dù đôi khi ngỡ như thế gian chìm trong băng giá
Chỉ còn đây chồng chất những não nề
Đường xưa vội xoá những dấu vết không lối về.
[Bridge:]
Em xót xa riêng mình
Vẫn mãi yêu anh dại khờ mà lòng em luôn mơ
Anh quay về mang nắng xuân
Cùng nhau xoá vơi những nỗi buồn hôm nào
Nụ hoa thơm hồng tươi mãi không tàn úa.