Chỉ có tiếng gió ru em ngoài sân
Chỉ có bơ vơ cơn mơ vừa đến
Lặng lẽ ngắm áng mây bay thật cao
Ước ao mình còn bên nhau.
Chỉ có ánh mắt nhớ nhung đợi chờ
Vì chưa bao giờ em quên được anh
Từng nỗi nhớ cứ bơ vơ dại khờ
Dù biết anh đã ra đi thật nhanh.
[ĐK:]
Tại sao trong lòng cứ nhớ người
Rồi tự dưng con tim rối bời
Giọt nước mắt nào rơi khoé môi em cười
Lại một lần nữa em tìm cảm giác xưa.
Tại sao cố quên đi sẽ nhớ nhiều
Rồi chợt đau lòng hơn những chiều
Dù con tim em đã cố bao nhiêu lần
Cũng chẳng thể xoá hết bóng hình anh.