(Ai về xứ mộng xứ mơ
Cho tôi gởi một vần thơ tặng nàng
Sông Hương lắm chuyến đò ngang
Chờ anh em nhé đừng sang một mình.)
Đã bao lâu rồi không về Miền Trung thăm người em
Nắng mưa đêm ngày cách trở, giờ xa xôi đôi đường
Người hỡi! Có về miền quê hương thùy dương
Nước chảy còn vương bao niềm thương,
cho nhắn đôi lời.
Dẫu xa muôn trùng
tôi vẫn còn thương sao là thương
Nhớ ai xuôi thuyền Bến Ngự
đẹp trăng soi đêm trường
Và nhớ tiếng hò ngoài Vân Lâu chiều nao
Ước nguyện đẹp duyên nhau dài lâu
Xa rồi còn đâu.
ĐK:
Em ơi! Chờ anh về
Đừng cho năm tháng xóa mờ thương nhớ
Đêm nao trăng thề,
đã vang ước hẹn đẹp lòngSau cơn mưa trời vẫn thế
Hương Giang trong cơn nước ngập bờ đê
Trời gieo bão lụt giữa lòng, giữa lòng mùa thu
Sau cơn mưa trời vẫn thế
Sao em thương đôi chân nửa đường chân
Dài thân tóc xoã vai mềm giá lạnh từng đêm.
Lụt về làm cách đường xưa
Ai đi ngăn nổi gió mưa của trời
Đường mô tôn nữ sang chơi
Áo trắng quên cười nát dạ sông hương.
Sau cơn mưa trời vẫn thế
Sao em mãi mang nắng dải bờ thêm
Tìm em tóc đẫy vai mềm thương trọn một đêm.
Yêu thương ai mà thương nhớ không phai
Mưa tuôn cách trở mịt mùng
Lệ rơi in nhạt môi hồng em gái miền trung.
Thuyền vừa vào cửa Thuận An
Hay tin tôn nữ áo khăn biển người
Dù mai con nước chưa vơi
Mưa bão tơi bời vẫn về thăm em.
Sau cơn mưa người chờ mong bình thường
Đêm đêm trăng rải đồi nương
Nhìn em thắm lại môi hường
Thương trọn niềm thương
Nhìn em thắm lại môi hường
Thương trọn niềm thương. người đi.
Em biết chăng em
Đã bao Thu rồi
vắng lạnh lòng trai đi ngàn phương
Mỗi khi sớm chiều
xóa nhòa hồn hoa nơi phố phường
Người ơi! Nếu còn vầng trăng soi giòng Hương
Núi Ngự còn thông gieo chiều buông
Tôi vẫn còn thương.