Tôi còn trông ngóng làm chi nữa ớ
Đò đã đưa ngang từ thuở nào
Thì thôi người cứ yên tâm nhé !
Tôi chẳng bao giờ dám nói đâu
Mấy năm cách biệt mình gặp lại nhau cúi mặt ngỡ ngàng đường ai nấy đi
Giờ em ván đã đóng thuyền
Cuộc đời con gái qua rồi từ ngày bước sang thuyền hoa
Kỷ niệm hãy để ngủ yên trong tim nhắc lại chi làm mình thêm xót xa
Dù anh không muốn dối lòng dù không khơi đống tro tàn
Hỏi lòng mấy ai không buồn ?
Bao nhiêu ân tình thuở nào cầm bằng như nước cuốn dưới chân cầu
Xin em hiểu cho đời anh cành hoa trong gió dập vùi tháng năm
Duyên tình chúng mình trời đẫ ngăn cách thôi đành ngoảnh mặt từ đây hỡi em
Đừng deo thêm nỗi than sầu trời cao sao quá cơ cầu tình đầu đó xin chôn vùi