1. Đời sống có những lúc không bình yên
Có những lúc thấy sao hư vô
Cuộc đời là bể dâu đắm đuối đua chen tôi tin
Muôn đời sau vẫn khổ đau.
Mây trôi lang thang muôn đời phiêu lãng
Trăng sao đêm đêm soi dịu dàng
Ngày thỉ mặt trời lên thắp nắng
Sưởi ấm cô đơn giữa đêm ưu phiền.
Ánh sáng bóng tối luôn cần nhau
Bóng tối vẫn ngóng trông ánh sáng
Đợi chờ nụ cười sau nước mắt tôi tin
Cơn đau tan nhoà theo những lặng thinh.
Con tim tôi đây không là gỗ đá
Yêu anh con tim bỗng dại khờ
Lần đầu thoạt nhìn đôi mắt ấy
Tôi đã yêu anh không chút đắn đo.
[ĐK:]
Dù trái tim người thờ ơ
Dù cho buốt giá vây quanh đời tôi
Dù cho nỗi nhớ đem linh hồn tôi
Vùi xuống thương đau hút sâu.
Dù cho trái đất ngưng quay
Dù có ngày mai xa nhau nghìn trùng
Dòng tóc em bờ môi em
Ở đó có linh hồn anh!
2. Sẽ có những lúc trong đời ta
Sẽ có những phút giây hối tiếc
Cuộc đời là phù du chốc lát
Tan trong hư vô không 1 ai biết ngày mai.
Sao không yêu nhau khi còn bên nhau
Sao không cho nhau những nụ cười
Để rồi 1 ngày khi nhắm mắt
Trong trái tim khô mọc cây khổ đau.
* Tình yêu chết khát môi em
Dòng tóc em chia bao nhiêu sợi buồn
Để trái tim sầu hoang vu
Sỏi đá cô đơn ngậm ngùi.