Về thăm chốn xưa nắng chiều quê nghiêng nghiêng vàng uá
Dòng sông lững lơ vẫn con đò ngaỳ trước hẹn hò
Nhớ biết bao là nhớ xa quê hương bỏ quê bỏ làng
Kỷ niệm ơi ôm ấp khôn nguôi ai thấu lòng xao xuyến bùi ngùi.
Ôi còn đâu nữa nhớ ngày xưa dón đưa nhau chiều mưa
Gập ghềnh chân quen trống trường tan dắt nhau trên đường đê
Nhà em trắng có hoa cau rụng
Ai hát ru con, tiếng ầu ơ nghe sao não nùng
Buồn riêng ai không nói nên lời.
Đời như giấc mơ, trở về đây mang thêm sầu nhớ
Người xưa bỏ đi, để con đò ngày tháng bơ vơ
Bến nước xưa còn đó thương cây đa luỹ tre đã già
Nhịp cầu tre ai bắt qua sông, đem nỗi buồn chôn kín vào lòng.