Anh tự hỏi rằng sao ngu ngơ quá
Yêu em rồi mà cứ mãi vu vơ
Vẫn do dự vẫn ơ thờ chẳng nói
Duyên thắm đây sao cứ mãi chờ mong.
Rồi cứ thế sao lòng này biết được
Mối tình si khi tha thiết lúc hửng hờ
Em có nghe sóng tình vang mãnh liệt
Anh yêu hoài thơm ngọt phút đầu tiên.
(ĐK) Anh tự hỏi sao lòng đầy nhu nhược
Buồn vu vơ thương yêu cứ mù mờ
Rồi thờ thẩn thẩn thờ khi chờ lúc đợi
Và dùng dằng se sắc với nhớ nhung.
Em hởi em! Đường tình sao thế nhỉ?
Nỗi buồn phiền chồng chất mãi không thôi
Xin em thương trái tim đầy mơ mộng
Mà quay về đầm ấm của ngày xưa. (ĐK)
Trên đường đời dù phong ba bão nổi
Yêu em hoài như định mệnh an bài
Bao năm rồi đã xa rời góc phố
Mắt nhung buồn vương vấn của người thương.
Bản tình ca cất cao lời tha thiết
Mong duyên tình sẽ đẹp với thời gian
Hãy quên đi những ngày buồn xa cách
Tay trong tay xiết chặt giấc mơ lòng.