Nhìn theo bóng dáng khuất xa trong màn mưa ấy.
Giọt nước mắt ai rơi trong lưng chừng.
Vì gió mưa trong đêm tơi bời nghẹn ngào khóe môi.
Đừng khóc khi đêm vỡ tan.
Nếu mưa có còn ngừng lại phút giây.
Anh (Em) sẽ khóc cho duyên đôi mình.
Từng ngày qua tuy yêu thương phai dấu.
Còn một mình anh trong đêm mưa rơi.
Buồn đã lấy đi trong anh rất nhiều.
[ĐK:]
Đợi chờ khi ngàn mưa gió qua.
Bờ môi sẽ hân hoan lời ca.
Cần một lời yêu từ trong tiếng mưa.
Để trái tim em vụn vỡ.
Chạm vào mưa chạm vào tiếng mưa.
Niềm đau có bóng anh nhạt thưa.
Chợt nhận ra giọt nước mắt em vô tình.
...Đến khi mưa ngưng trên ngón tay, phải chăng em vô tình...