Ta đứng bên đời
nhìn đời qua mau
Ta đứng bên đời
nhìn đời xôn xao
Ta thấy trên cao
mặt trời nhỏ lệ
Hoàng hôn đã về
theo dấu chân chim.
Mây gió im lìm
về cõi xa xăm
Ta đứng âm thầm
thành tượng quanh năm
Mang kiếp rêu phong
một đời mỏi mệt
đường xa đường gần
một lối cô đơn
bụi hồng quẩn quanh
lao xao muộn phiền
tình người tình ta
con tim mù loà
Đời thôi không còn
chờ nhau để sống
trọn kiếp trăm năm
Người còn cần nhau
thăm nhau một lân
Người tình cần nhau
yêu nhau một lần
Rồi thôi không còn
là ân là oán
là nghĩa của đời.
Năm tháng qua rồi
buồn nhiều hơn vui
Thôi nhé ru đời
bằng lời ru tôi
Ru mãi trăm năm
lời buồn nhỏ giọt
nằm ôm trọn đời
hạt cát mong manh