Em ra biển lớn biển đã cạn
Em vào rừng sâu, rừng chỉ còn lá mục
Em về với anh để nghe lời giã biệt
Trở về nhà cửa đóng lặng thinh
Không lẽ thế cái ngày anh đến
Mắt phiêu diêu mùa thu chết ngang trời
Tơ trời mỏng manh giăng trong nắng
Em cười say rượu ủ trong tim
Thôi đừng tiếc, đừng thương, đừng nhớ
Để em về tha thiết ở trong anh
Thôi đừng yêu đường thương đừng nhớ
Để tình em đượm nỗi mất anh
Câu ca thiếu nữ
Xanh vợi ban mai
Con đường thiếu nữ
Buồn giăng lưng trời
Rồi mai em chết
Còn gì trên đời