Ánh trăng nghiêng mỏi mòn đợi chờ
Chờ em mang cho anh ánh dương bình minh
Nơi bình yên mà sao đắng cay
Giọt nước mắt chôn sâu vào bờ phù du.
Bóng ai trên con đường mịt mù
Giọng ai buông câu ca hát vang trời khuya
Vội vàng đi tìm trăng khuất xa
Đành quay bước đôi chân rã rời đau thương.
[ĐK:]
Nơi yên vui đó, em có còn nhớ
Anh vì em mà đau xót tâm hồn
Anh sẽ không trách những lỗi lầm đã qua
Mà em đành quay bước đi.
Biết nơi nào, mãi đi tìm
Dáng em về ngất ngây
Ánh trăng tàn, bước chân về
Dẫu bão tố sẽ tan màn đêm.